Cú vô lê tuyệt đẹp của Patrick Dorgu theo phong cách Zidane giúp MU thắng Newcastle 1-0 và tìm thấy niềm tin trọng dịp Giáng sinh.
1. Boxing Day ở Ngoại hạng Anh năm nay không có những bữa tiệc bóng đá sôi động như thường lệ. Không có lịch thi đấu dày đặc, không có chuỗi trận kéo dài từ trưa đến tối. Chỉ một trận duy nhất. Nhưng chính trong sự tối giản ấy, MU tìm thấy niềm tin – điều mà họ thiếu suốt nhiều tháng.

Không có Bruno Fernandes, người giữ nhịp và cũng là chiếc la bàn tinh thần của đội bóng, trận đấu tưởng như mở ra cơ hội cho Newcastle. Rốt cuộc, đó lại là buổi tối của một cái tên còn khá mới với phần đông khán giả Old Trafford: Patrick Dorgu.
Một cú vô lê từ khoảng cách 16 mét, gọn gàng, lạnh lùng, đậm chất kỹ thuật đủ để quyết định cả trận đấu.Các chuyên gia liên tưởng pha dứt điểm của hậu vệ trái người Đan Mạch mang dáng dấp của Zinedine Zidane, với bàn thắng vào lưới Bayer Leverkusen trong trận chung kết Champions League 2022.
2. MU bước vào Boxing Day trong trạng thái lưng chừng. Không còn khủng hoảng, nhưng cũng chưa thể gọi là hồi sinh. Ruben Amorim hiểu rõ điều đó.
Chiến lược gia người Bồ Đào Nha không tìm kiếm sự hoa mỹ, càng không mạo hiểm. Không Bruno Fernandes, Ruben Amorim chọn Casemiro và Ugarte ở trung tuyến – hai cái tên đại diện cho kinh nghiệm và sức nặng phòng ngự.
Mason Mount và Matheus Cunha được giao nhiệm vụ sáng tạo, nhưng trong một hệ thống đặt ưu tiên cho sự an toàn.
Hiệp 1 là hình ảnh quen thuộc của “Quỷ đỏ” mùa này: kiểm soát bóng nhiều, nhịp độ vừa phải, cơ hội không nhiều. Dẫu vậy, khác với những trận đấu bế tắc trước đó, họ biết cách tận dụng khoảnh khắc hiếm hoi. Từ một tình huống ném biên tưởng chừng vô hại, bóng bật ra đúng tầm chân Dorgu.

Không một động tác thừa, không chút do dự, cú vô lê chân trái một chạm của anh khiến Aaron Ramsdale hoàn toàn bị khuất phục. Bàn thắng mang tính giải tỏa, cho cá nhân Dorgu, cho Ruben Amorim, và cho cả Old Trafford.
Sau bàn mở tỷ số, MU không ép sân. Họ lùi xuống, giữ cự ly đội hình, buộc Newcastle phải chơi theo cách mình không ưa thích. Đội khách cầm bóng nhiều hơn, nhưng thiếu ý tưởng.
Hiệp đầu tiên trôi qua với cảm giác đội chủ nhà kiểm soát trận đấu bằng sự thận trọng, chứ không phải áp đảo.
3. Mọi thứ thay đổi sau giờ nghỉ. Mount chấn thương, Fletcher vào sân. Newcastle đẩy cao đội hình, tăng tốc, pressing quyết liệt hơn. Old Trafford bắt đầu cảm nhận rõ mối đe dọa. Những pha bóng bổng, những cú sút xa, những tình huống bóng hai liên tiếp dội về khung thành Senne Lammens.
MU lúc này không còn là đội chủ động. Họ phòng ngự bằng số đông, bằng kỷ luật, và bằng sự chịu đựng. Amorim dựng lên một bức tường thấp nhưng dày, chấp nhận để đối thủ bắn phá từ xa.
Newcastle tiến gần bàn gỡ, nhưng không đủ sắc bén. Gordon có khoảnh khắc khiến cả sân nín thở, đưa bóng đi chệch cột dọc trong gang tấc. Phía bên kia, Benjamin Sesko đưa bóng tìm đến xà ngang trong pha phản công nhanh. Khung thành cũng cứu cho MU bàn thua khi Lewis Hall đã khiến Lammens bất lực.

Đó là kiểu trận đấu mà MU của những năm gần đây thường đánh rơi điểm. Lần này, họ đứng vững. Không hào nhoáng, không thuyết phục tuyệt đối, nhưng đủ chắc chắn để bảo vệ lợi thế mong manh.
Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, Old Trafford không bùng nổ. Thay vào đó là sự thở phào với 3 điểm và tạm thời giành vị trí thứ 5 – bằng điểm Chelsea và Liverpool. Một Boxing Day trái truyền thống, nhưng lại đúng với hoàn cảnh của MU lúc này, quan trọng là chiến thắng.
“Chúng tôi xoay xở để phòng ngự, đôi khi với hàng thủ sáu người. Cả đội cùng nhau chịu đựng. Nếu luôn giữ vững tinh thần này, chúng tôi sẽ thắng rất nhiều trận”, Ruben Amorim hài lòng.
MU đang học cách chiến thắng trong khó khăn (lần đầu tiên kể từ tháng 3/2022, họ thắng ở Premier League khi Bruno vắng mặt). Trong một mùa giải kéo dài, đôi khi chỉ cần cú vô lê phong cách, vào đúng ngày sau Giáng sinh, để nhắc nhở rằng hy vọng vẫn còn ở Old Trafford.
